Thứ Năm, 23 tháng 10, 2014

“Thủ phạm” kéo giảm giá dầu


Ảnh minh họa
Đầu năm 2014, dầu Brent có giá trên 107 USD/thùng (dung tích xấp xỉ 159 l), nhưng đến khoảng giữa tháng 6, giá 1 thùng vọt lên ngưỡng 114 USD. Đầu tháng 10 vừa rồi, giá lại tụt xuống mức 90 USD/thùng và chỉ trong vòng có 5-6 ngày gần đây, dầu Brent đã mất giá thêm khoảng 5 USD/thùng. Nguyên nhân nào đẩy giá dầu thô lao dốc? Khi nào thì dầu lên giá trở lại? Những phân tích dưới đây sẽ làm sáng tỏ phần nào các câu hỏi trên. 

Nguyên nhân chính trị

Đã có những thông tin đồn thổi, rằng Mỹ đã thuyết phục Arabia Saudi đẩy giá dầu thô Brent xuống 85USD/thùng nhằm gây áp lực đối với Nga để buộc Nga phải có những nhượng bộ trong việc giải quyết khủng hoảng đang diễn ra ở Ukraine.

Những ý kiến này dựa trên lý do trùng hợp với sự tăng giá của đồng USD trong những ngày qua. Hơn nữa, trong lịch sử, năm 1973 Saudi Arabia cũng đã từng “diễn trò” khi đồng ý bán dầu với giá rất rẻ cho những nước ủng hộ họ chống lại Israel.
Nhiều chuyên gia không đồng ý với quan điểm này. Theo họ, giá dầu thô giảm thuần túy chỉ bởi những lý do kinh tế.

… hay kinh tế 

Ngược với quan điểm trên, rất nhiều chuyên gia lại cho rằng Saudi Arabia mới chính là “nguyên nhân” gián tiếp làm dầu thô sụt giá.
Thời gian gần đây, tại Mỹ “cuộc cách mạng dầu khí đá phiến” đang được triển khai rầm rộ. Từ 1 nước nhập khẩu dầu lớn nhất thế giới, Mỹ đã trở thành nước sản xuất dầu lớn thứ 3 của toàn cầu. Hiện nay, lượng khai thác dầu thô của Mỹ đã đạt mức 8,7 triệu thùng/ngày (chỉ đứng sau Nga - trên 10 triệu thùng/ngày và Saudi Arabia - gần 10 triệu thùng/ngày). Theo dự báo, nếu vẫn với đà tăng trưởng như hiện nay, chỉ sau khoảng 5 năm nữa, Mỹ sẽ vượt Saudi Arabia và rất có thể sẽ “qua mặt” cả Nga. Chính vì lý do này mà “Vương quốc dầu mỏ” đã “mất ăn mất ngủ”. Theo luật của Mỹ, việc xuất khẩu dầu thô ra khỏi lãnh thổ nước này hiện vẫn bị cấm, vì vậy tất cả lượng dầu khai thác được đã và sẽ làm bão hòa thị trường nội địa.
Mỹ là khách hàng chủ yếu và thường xuyên của Nigeria, nhưng từ đầu tháng 9 đến nay, nước này đã buộc phải “ngắt bơm” để mặc lượng dầu đang “chảy” vào Mỹ “tràn ra” các thị trường khác.
Thị trường Mỹ coi như đã không còn. Kinh tế châu Âu thì vẫn đang trong tình trạng “ốm yếu”. Số liệu thống kê về sản xuất công nghiệp tháng 8/2014 của Đức – trụ cột của kinh tế châu Âu cũng rất bi đát, giảm 4% so với cùng kỳ này năm ngoái. Mọi nỗ lực của các nước xuất khẩu dầu mỏ trong giai đoạn này đều tập trung vào thị trường châu Á.
Giá 1 thùng dầu của Mỹ khai thác từ đá phiến hiện nay dao động từ 80-85USD. Nếu không ra tay sớm để đẩy giá xuống thì rất có thể chính Mỹ sẽ “tiếm” thị phần từ tay Saudi Arabia (trường hợp Mỹ tự dỡ bỏ lệnh cấm xuất khẩu dầu thô). Mức giá xuất khẩu thấp (dưới 90USD/thùng) sẽ làm cho các dự án dầu khí đá phiến của Mỹ gặp khó khăn. Đầu tư vào lĩnh vực này sẽ không còn hấp dẫn và vì vậy giảm cơ hội để Mỹ trở thành nước xuất khẩu dầu mỏ.
Sau một thời gian dài việc khai thác dầu ở Libya bị ngưng trệ, thiếu hụt trên thị trường đều cơ bản do nguồn cung từ Saudi Arabia bù đắp. Tuy nhiên, hiện nay, mỗi ngày Libya đã bắt đầu rót ra “sân chơi” khoảng 900.000 thùng dầu thô. 
Iran là một trong những nước sản xuất dầu khí lớn của thế giới. Thời gian gần đây, do đã bắt đầu tìm thấy tiếng nói chung với Mỹ và phương Tây nên lượng cung về dầu thô từ Iran ra thế giới cũng tăng lên nhiều.

Mặc dù Iraq đang phải chống chọi với lực lượng “Nhà nước Hồi giáo” (IS) tự xưng, tuy nhiên, khu vực sản xuất nhiều dầu nhất hiện nay của Iraq lại là vùng phía Nam – Shiite gần như chưa bị ảnh hưởng của cuộc chiến vì thế sản lượng khai thác và xuất khẩu vẫn ngày một tăng.

Một lý do cũng làm ảnh hưởng ít nhất là trong ngắn hạn tới giá dầu thô đó là các mỏ dầu mà IS đang nắm giữ và khai thác. Theo đánh giá, thu nhập của IS từ dầu mỏ mỗi ngày khoảng 3-5 triệu USD. Do các giao dịch buôn bán không công khai nên IS bán dầu với giá rất rẻ chỉ khoảng 25-30 USD/thùng. Vì thế, dù bất ổn đang diễn ra ở Trung Đông và Ukraine, nhưng xem ra giá dầu vẫn chưa có xu hướng tăng trở lại.
Tăng trưởng kinh tế Trung Quốc trong khoảng 1 năm trở lại đây không được như kỳ vọng, thống kê của quý III cho thấy tốc độ tăng trưởng chỉ đạt mức 7,3%/năm – thấp nhất trong vòng 5 năm qua. Vì vậy lượng tiêu thụ dầu thô tại quốc gia này cũng sẽ không đúng như những dự báo trước đó.

Suốt từ năm 2011 đến nay, hạn mức sản xuất dầu đã được các nước trong khối OPEC (gồm 12 nước xuất khẩu dầu mỏ) thống nhất công bố và duy trì chỉ ở mức 30 triệu thùng/ngày (chiếm khoảng 1/3 nhu cầu tiêu thụ của toàn thế giới). Có lẽ do những áp lực cạnh tranh và giành giật thị trường đã khiến Saudi Arabia phải hành động bằng biện pháp hạ giá xuất khẩu và “nhúc nhích” trong phạm vi mà hạn mức còn cho phép. Số liệu thống kê cho thấy, lượng khai thác của nước này trong tháng 8 là 9,6 triệu thùng/ngày, sang tháng 9 con số này đã là 9,7 triệu thùng/ngày. Giá bán giao ngay trong tháng 10 tại châu Á mà Saudi Arabia đang triển khai rẻ hơn giao chậm vài ba tháng sau đó từ 3-5 USD/thùng. Theo kế hoạch, ngày 27/11 tới đây khối OPEC sẽ tổ chức hội nghị mà tại đó, hạn mức mới của khối sẽ được đưa ra bàn thảo. 

Giá dầu thô giảm dường như cho thấy đang có cơn sóng ngầm bắt đầu xuất hiện trong nội bộ khối OPEC.

Một số nước như Saudi Arabia, Qatar, UAE, Kuwait... có giá thành dầu thô rẻ hơn hẳn so với các nước thành viên khác như Venezuela… đang tranh thủ cơ hội này để chiếm lĩnh thị trường. Nếu ngày 27/11 tới đây, tiếng nói chung không được tìm thấy thì chưa thể đoán biết giá dầu sẽ dừng ở ngưỡng nào? Nếu giá dầu xuống dưới mức 85 USD/thùng, rất có thể sẽ xảy ra “cuộc khủng hoảng mini” về dầu thô do các nước xuất khẩu vì hoảng loạn mà tranh bán để giành thị phần cho mình. 

Mới đây, cố vấn về các vấn đề dầu khí của Iran Mehran Amirmoeyni đã cảnh báo, nếu OPEC không cắt giảm sản lượng để duy trì mức giá cao khả dĩ có thể chấp nhận được thì khối này có thể sẽ lặp lại sai lầm đã diễn ra vào năm 1998. Vào thời điểm đó, do nhu cầu thị trường đang có xu hướng giảm nhưng việc sản xuất và chào bán vẫn gia tăng nên giá dầu đã giảm xuống dưới 10 USD/thùng. Vậy mà, theo sau Saudi Arabia, tuần trước Công ty National Oil thuộc sở hữu của Chính phủ Iran cũng đã bắt đầu chào bán dầu thô cho thị trường châu Á ở mức giá thấp.

Trong ngày thứ 3 (14/10), Cơ quan năng lượng quốc tế (IEA) đã phải hạ mức đánh giá dự báo về tăng trưởng trong việc sử dụng dầu mỏ trên toàn thế giới từ 1,3 triệu thùng/ngày xuống mức tăng thêm chỉ còn 700.000 thùng/ngày. Và mặc dù theo dự báo của IEA, mức sử dụng bình quân 1 ngày cho năm 2014 của toàn cầu là 92,4 triệu thùng, nhưng theo số liệu thống kê của tháng 9 vừa qua thì mức sản xuất bình quân trên toàn thế giới đã vượt xa nhu cầu, đạt mức 93,8 triệu thùng/ngày!
Cung vượt xa cầu ắt đẩy giá dầu thô lao dốc. Dầu Brent đã chạm mức giá 85USD/thùng vào đêm 14/10. Nếu đà xuống giá không ngừng lại thì tất cả các nước sản xuất dầu mỏ sẽ rất dễ lâm vào trạng thái “băng hà” và theo hiệu ứng Domino kinh tế toàn cầu cũng sẽ hứng chịu nhiều hệ lụy vì các nguồn tiền đầu tư bị tắc, cổ phiếu của các công ty năng lượng và đầu tư sẽ bị mất giá…
Những ngày đầu tháng 10/2014, trong lúc dầu thô đang trên đà giảm giá thì các chuyên gia của Bank of America Merrill Lynch vẫn lạc quan dự đoán mức giá bình quân trong năm 2015 là 108 USD/thùng – thấp hơn 2 USD so với dự báo mức giá bình quân cho năm 2014.
Trong tháng 9, Bloomberg đã thu thập ý kiến của các chuyên gia phân tích thuộc 18 ngân hàng dự báo về giá dầu cho quý IV năm nay, kết quả vẫn rất lạc quan: 100,50 USD/thùng!

Rất có thể trong 1-2 tháng nữa dầu sẽ tăng giá trở lại như các chuyên gia đã dự báo vì mùa đông lạnh giá đang cận kề, nhu cầu sử dụng dầu sẽ tăng lên theo như thông lệ. Hơn nữa chi phí khai thác cho 1 thùng dầu ngày nay đã không còn ở mức thấp như trong quá khứ. Và nhu cầu chi tiêu cho mỗi quốc gia xuất khẩu dầu mỏ cũng ngày một tăng. Để đảm bảo ngân sách quốc gia không bị thâm thủng, các quốc gia này đều có ngưỡng giá chấp nhận được.
 
Dầu phải đạt mức giá bao nhiêu để ngân sách của các quốc gia xuất khẩu không bị thâm thủng? (Nguồn: Reuters, Citigroup)

TT
QUỐC GIAGIÁ CẦN DUY TRÌ (USD/thùng )
1Yemen214
2Libya184
3Venezuela161
4Bahrain132
5Iran130
6Iraq114
7Angie113
8Russia105
9Arabia Saudi89
10Oman82
11UAE74
12Qatar71
13Kuwait44
Xem bảng thống kê trên sẽ thấy bức tranh chung về giá dầu thô (mà đại diện là dầu Brent) cho mỗi quốc gia xuất khẩu dầu mỏ và nếu giá dầu xuống dưới 85 USD/thùng thì hầu hết các thành viên trong “ngôi nhà chung” đều không thể làm ngơ.

Có tin đồn rằng Saudi Arabia đang sẵn sàng duy trì mức giá 80 USD/thùng trong vòng 1,5 đến 2 năm để thống lĩnh thị trường. Tin đồn thực ra vẫn chỉ là tin đồn. Liệu chính “Vương quốc dầu mỏ” có trụ vững khi giá dầu đã thấp và còn thấp hơn 80 USD/thùng? Chính phủ LB Nga cũng đang phải căng mình lên phương án đối phó với kịch bản giá dầu chỉ còn 60USD/thùng.
Mọi dự đoán vẫn chỉ là dự đoán. Thời gian sẽ cho chúng ta câu trả lời chính xác!

Phạm Hoàng

NguồnBáo Khoa Học Phổ Thông ngày 16/10/2014 truy cập từ http://www.khoahocphothong.com.vn/news/detail/38804/%E2%80%9Cthu-pham%E2%80%9D-keo-giam-gia-dau.html

Giá dầu biến động - do đâu?













(TBKTSG) - Giá dầu đang giảm mạnh, tính từ giữa tháng 6-2014 đến giữa tháng 10-2014 đã giảm trên 25 đô la/thùng.
Chỉ đến khi giá dầu xuống mức xấp xỉ 80 đô la Mỹ/thùng, người ta mới sực nghĩ đến cuộc cách mạng dầu đá phiến đang diễn ra, có tiềm năng thay đổi tận gốc rễ tình hình địa chính trị, kinh tế cũng như cán cân quyền lực trên toàn thế giới.
Thế nhưng cuộc cách mạng dầu khí đá phiến là gì? Và nó có ảnh hưởng thế nào đến giá dầu thô trên thế giới?
Một chút lịch sử
Xưa nay nói đến dầu, người ta chỉ nghĩ đến dầu thô khai thác từ những giếng dầu truyền thống trên đất liền hay ngoài biển. Và nói đến dầu thô, nhiều người cũng nhớ ngay đến dự báo của King Hubbert từ năm 1956 rằng lượng dầu khai thác được sẽ đạt đỉnh vào thập niên 1970 rồi giảm dần đến chỗ cạn kiệt. Trong nhiều năm người ta tin vào tiên đoán này, nhất là khi giá dầu ngày càng tăng vì chi phí khai thác cao, xung đột tranh giành ảnh hưởng lên các vùng nhiều dầu làm dầu mang tính địa chính trị đậm nét. Chỉ mới cách đây một thập niên, người Mỹ cũng nghĩ rằng nguồn cung dầu thô của họ sẽ cạn kiệt dần nên mọi chính sách đối ngoại dường như tập trung vào “lợi ích của Hoa Kỳ” mà nói trắng ra là các giếng dầu ở Trung Đông.
Thế rồi mọi chuyện thay đổi khi Mỹ hoàn thiện công nghệ khai thác dầu khí đá phiến trong đầu thập niên 2000. Nói ngắn gọn, nhờ vào sự phát triển của hai công nghệ ép vỉa thủy lực (hydraulic fracturing, còn được dịch thành nứt vỡ thủy lực) và khoan ngang, Mỹ đã vượt qua các nước khác, đi tiên phong trong lĩnh vực khai thác dầu khí đá phiến. (Xem thêm bài Cuộc cách mạng dầu khí đá phiến).
Trong khi trữ lượng dầu thô truyền thống của Mỹ là 164 tỉ thùng thì trữ lượng dầu đá phiến cũng lên đến 58 tỉ thùng, nâng tổng trữ lượng dầu thô của Mỹ vào khoảng 222 tỉ thùng. Để so sánh, các con số này của toàn thế giới lần lượt là 3.012 tỉ thùng dầu truyền thống, 345 tỉ thùng dầu đá phiến và tổng trữ lượng là 3.357 tỉ thùng. Tính ra thì trữ lượng dầu đá phiến của Mỹ chiếm đến một phần tư tổng trữ lượng dầu mỏ của nước này; trong khi trên thế giới, dầu đá phiến chỉ chiếm một phần mười tổng trữ lượng.
Từ năm 2005-2013, sản lượng khai thác dầu và khí đá phiến ở Mỹ tăng từ 5% lên đến 35% tổng lượng dầu khí khai thác ở nước này. Hiện Mỹ đã vượt Nga, trở thành nước sản xuất khí đốt lớn nhất thế giới. Còn dầu thì từ năm 2008 đến nay, sản lượng Mỹ khai thác đã tăng đến 70%, lên mức 8,7 triệu thùng/ngày. Theo nhiều dự đoán đáng tin cậy, trong vòng vài năm tới lượng dầu thô khai thác ở Mỹ sẽ vượt mức đỉnh 10 triệu thùng/ngày từng đạt được vào thập niên 1970, và tiếp tục có cơ qua mặt cả Nga và Ảrập Saudi thành nước sản xuất dầu thô lớn nhất thế giới. Còn nếu tính tổng sản lượng dầu thô quy đổi - bao gồm dầu thô và các loại khí thiên nhiên dạng lỏng (natural gas liquids - NGL) - thì Mỹ đã đạt mức 11,5 triệu thùng/ngày và đã vượt qua cả Nga lẫn Ảrập Saudi lên hàng đầu thế giới vào tháng 7-2014 vừa qua, theo thống kê chính thức của Cơ quan Năng lượng quốc tế IEA.
Tại sao giá dầu thô giảm mạnh
Gần như ngay tức thì khi cuộc cách mạng dầu khí đá phiến bùng nổ, nhu cầu nhập khẩu dầu thô của Mỹ giảm xuống rõ rệt. Nên nhớ cách đây khoảng 10 năm Mỹ còn phải nhập gần 11 triệu thùng dầu thô mỗi ngày để đáp ứng nhu cầu trong nước và chỉ xuất khẩu khoảng 1,5 triệu thùng dầu thành phẩm (mà ta có thể gọi nôm na là xăng dầu). Nhưng tính đến cuối năm 2013, Mỹ chỉ còn phải nhập 7 triệu thùng dầu thô mỗi ngày và xuất khẩu đến gần 4 triệu thùng dầu thành phẩm. Ở quốc gia tiêu thụ dầu hàng đầu thế giới mà cầu giảm trong khi cung lại tăng nên chẳng lạ gì giá dầu thế giới có thể coi là bình ổn trong vài năm gần đây và giảm mạnh trong thời gian mấy tháng vừa qua. Bất kể các cuộc khủng hoảng xung đột xảy ra tại các khu vực xuất khẩu dầu thô như Libya (vụ chính quyền Tổng thống Gaddafi bị lật đổ), tại Trung Đông (với việc Nhà nước Hồi giáo (IS) tuyên bố thành lập), hay vụ xung đột giữa Nga và Ukraine, giá dầu thô trên thế giới không hề tăng như xưa nữa.
Khi giá dầu giảm dưới mức 80 đô la/thùng, nhiều nước sản xuất dầu thô nếu tính toán không khéo sẽ bị lỗ nặng. Thế nhưng chi phí sản xuất dầu đá phiến thì ngày càng giảm. Nhờ liên tục cải tiến công nghệ và sự cạnh tranh giữa các công ty cung cấp dịch vụ khoan, chi phí khai thác mỗi thùng dầu đá phiến ở nhiều nơi trên nước Mỹ chỉ còn khoảng 30 đô la/thùng từ năm 2012, theo một báo cáo của Morgan Stanley. Như vậy nhiều nhà sản xuất dầu ở Mỹ còn có thể chịu được dù giá rớt xuống mức 50 đô la/thùng.
Tất cả những yếu tố đề cập trên đang được đặt lên bàn cân của các nước trong một ván cờ hoàn toàn mới lạ so với trước. 
Kẻ cười người khóc
Hiện tượng giá dầu giảm lần này không phải do biến động chính trị mà do cung tăng bền vững, đều đặn nên chắc chắn mức giá giảm sẽ còn tiếp tục cho đến chừng nào các nước sản xuất dầu thô truyền thống như Ảrập Saudi (đại diện tiêu biểu của khối OPEC) hay Nga chịu không nổi phải giảm sản lượng để giữ giá dầu, tránh sự thâm hụt ngân sách thêm trầm trọng. Có vẻ như Ảrập Saudi và cả Nga đang muốn chơi trò “cù cưa” với Mỹ nhằm đo lường xem Mỹ trụ lại được bao lâu khi giá dầu giảm. Tuy nhiên, có thể thấy ngay là “trò chơi nguy hiểm” này cũng sẽ chẳng làm Mỹ suy yếu đi bao nhiêu mà ngược lại, có thể rơi vào trường hợp “gậy ông đập lưng ông”.
Lý do dự đoán Mỹ không suy yếu bao nhiêu là vì: Mỹ vẫn chưa bỏ lệnh cấm xuất khẩu dầu thô cho nên sản lượng dầu đá phiến tăng đều đặn hoàn toàn được cung cấp cho thị trường nội địa. Giá dầu giảm có chăng sẽ làm giảm mức tăng sản lượng dầu thô của quốc gia này (vì nguồn đầu tư vào hoạt động khai thác dầu sẽ giảm) chứ không thể ảnh hưởng tiêu cực lên nền kinh tế đa dạng và đang trên đà hồi phục. Đó là chưa kể nguồn cung khí đốt khai thác từ đá phiến dồi dào dẫn đến giá khí đốt tại Mỹ vẫn rất rẻ so với bình diện chung kéo theo hàng loạt ngành công nghiệp khác phát triển và thu hút nhiều đầu tư từ nước ngoài. Giá khí đốt tại Mỹ hiện nay vào khoảng 4 đô la trên một đơn vị năng lượng BTU so với 11-12 đô la ở thị trường châu Âu và 16-17 đô la tại thị trường châu Á.
Một vấn đề nữa cần chú ý là loại dầu khai thác từ đá phiến là dầu ngọt và nhẹ trong khi dầu của Ảrập Saudi là loại nặng và chua (vì chứa nhiều lưu huỳnh) nên dù Ảrập Saudi có “đổi ý” muốn giảm sản lượng hòng bình ổn giá dầu cũng không thay đổi được mức cung ngày càng tăng cao của loại dầu ngọt và nhẹ. Nghĩa là họ cũng chẳng còn khả năng xoay chuyển, thao túng tình hình như những thập kỷ trước.
Nền kinh tế thế giới cũng chưa có biến chuyển gì mới nên phía cầu xem như sẽ không tăng mạnh như những năm trước cuộc khủng hoảng tài chính 2008.
Trước mắt những nước nhập khẩu dầu nhiều như Trung Quốc, Ấn Độ, Nhật Bản, Hàn Quốc sẽ có lợi; các nước xuất khẩu dầu mạnh như Nga và Trung Đông thì đang rầu thúi ruột bởi những khía cạnh vừa được phân tích. Chính vì giá dầu giảm mạnh đã đẩy nền kinh tế Nga rơi vào khó khăn, đồng rúp mất giá chứ chưa hẳn là kết quả của lệnh cấm vận do Mỹ và châu Âu áp đặt. Và chính giá dầu làm xung đột ở Trung Đông, bất kể các tít báo IS chặt đầu, đốt phá khắp nơi, đã không bùng phát lên dữ dội như ngày xưa. Vai trò Trung Đông như một nguồn cung dầu quan trọng cho thế giới vẫn còn đó nhưng một khi giá dầu không còn bị giữ làm con tin để mặc cả nữa thì nơi này không còn là điểm nóng địa chính trị.
Nếu giá dầu Brent rơi xuống mức 80 đô la/thùng thì theo tính toán của tờ Financial Times, các nước OPEC sẽ hụt mất 200 tỉ đô la trong 1.000 tỉ đô la doanh thu từ dầu thô.
Trên bình diện cả thế giới thì giá dầu giảm như hiện nay là một cú hích theo dạng kích cầu quan trọng, trị giá chừng 1,8 tỉ đô la mỗi ngày, hay 600 tỉ đô la tính theo năm. Ví dụ, mỗi gia đình Mỹ hiện đang xài bình quân 2.900 đô la/năm tiền xăng dầu và khí đốt thì mức giảm tương đương khoản tiền tiết kiệm chừng 600 đô la để chi tiêu vào việc khác.
Tóm lại, nhờ vào cuộc cách mạng dầu khí đá phiến đang diễn ra mạnh mẽ tại Hoa Kỳ mà các nước OPEC không còn có thể thao túng thị trường dầu mỏ của thế giới như trước đây. Cuộc diện địa chính trị thế giới có thể còn nhiều biến đổi trong thời gian tới.
Nguyễn Vạn Phú


Nguồn: Thời Báo Kinh Tế Sài Gòn Online, ngày 23/10/2014 truy cập từ http://www.thesaigontimes.vn/121623/Gia-dau-bien-dong---do-dau?.html.  





Thời báo Kinh tế Sài Gòn Online Thời báo Kinh tế Sài Gòn Online